Thằng Nghiện Game Tán Gái full - Part 22

Người đăng: chia se dam me on Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Chapter 22

 Sau hôm đi chơi game cùng mấy thằng đệ về thì mình quết tâm đâm đầu vào học dù đôi khi vẫn nhớ tới cái cảm giác tội lỗi mà mình đã gây ra với nó.

 Ngày nào cũng như ngày nào, học ở trường rồi về nhà tự ôn chứ trả còn những buổi nói dối mẹ để đi luyện game cùng bạn bè nữa.

 _Sao hai ba hôm nay không đi học nhóm cùng bạn nữa hả con? Hay là con với bạn lại cãi nhau phải không.? - Tự dưng vừa rửa bát mẹ lại hỏi làm mình rối trí quá.

 _Đâu có đâu mẹ..... Nhà thằng trường bận...... À dạo này nhà nó hay có khách nên bọn con sang đấy không được tiện lắm. - phù, may mà mình cũng túc trí đa miu không là xong với mẹ  rồi.

 _Sao không rủ các bạn về nhà mình mà học, mẹ có bảo sao đâu. Bạn bè thì giúp đỡ nhau mà học chứ - mẹ mình gợi ý nhưng mà mẹ đâu biết là mang tiếng đi học nhóm xuốt ngày mà đã được buổi nào đâu, toàn ngồi thẩm du ngoài quán nét.

 _Cái này để con đi hỏi bọn nó đã mẹ à. Mẹ ở nhà nhé - Vừa nói xong mình lấy ngay con chiến mã lao ra ngoài trời đầy nắng.

 _Không đội mũ vào con - mẹ gọi với theo nhưng mà mình đâu bao giờ mang mũ đi mấy khi đâu.

 Nhưng mà đi qua nhà nó vô tình đánh mắt vô nhà nó. Thấy nhà nó đóng cửa mà nó thì ngồi đưa mắt ra ngoài đường ngắm nắng thì phải. Tôi với nó chạm mắt nhau thì theo phản xả mình quay đi và đạp 1 mạch tới nhà thằng Linh. Rủ thêm thằng Đăng nữa rồi té về nhà luôn chứ trả muốn đến nhà thằng Trường làm cái gì nữa cho mệt. Rủ 2 thằng bạn đi đường vòng để tránh mặt nó. Mà 2 thằng cờ hó mình phải dụ là đãi 1 trầu kem ở quán cổng sau thì mới chịu đi chứ. Đúng là cái bọn hám ăn 



 Rủ nó tới nhà học mà 2 bố cứ ngồi xem kênh dành cho thiếu nhi "CN" với chém gió với mẹ mình chứ. Tụng luôn 2 trai sting qúi giá của mình nữa chứ. Biết thế không thèm rủ bọn nó sang đây nữa thì còn sting mà nhấp nháp cho đỡ buồn.

 _Lấy tao chai nữa sơn, sting nhà mày làm sao mà ngon dữ vậy. - thằng Đăng háu ăn ham uống nó cười hở mấy cái răng.

 _Ông bẻ răng mày bây giờ, vừa đãi kem bây giờ lại xúc nốt chai sting dâu của tao. Ra để học bài - mình nạt nó không nó uống không trả tiền nốt mấy trai sting dâu của mình thì chỉ còn nước uống nước lọc xả tress thôi.

 _Đi học ngay đâu, mày làm éo gì mà nóng vờ lờ ra - nó tính bật mình chăng? Chắc hôm nay nó ăn phải gan hùm.

 _Thôi 2 đứa vào học để hôm chuẩn bị thi học kì không đúp thì ông bà già mày lại cho đi đập đá ở côn luôn - mình dịu giọng để tránh tình trạnh AE cãi lộn lẫn nhau.

 _ Ờ anh em học thôi sắp kiểm tra cuối năm rồi - thằng linh nóa phán như bố đời ấy.

 Mình đi học hầu như cũng trả gặp nó nữa. Mà cũng phải thôi mình toàn căn giờ chệch giờ với nó mà. Nhưng đôi khi lại muốn nhìn nó tập xe như thế nào.

 Sáng thứ bẩy ngày bao nhiêu mà mình nhớ chắc mình là thánh quá.

 Vẫn căn giờ để đi muộn hơn 15phút như mọi khi.

 Đi một quãng cũng thấy một đứa nhỏ đang đi đạp nhoi khổ sở trên chiếc Mini nhật mầu trắng cũng không to lắm nhưng người nhỏ quá. Đúng rồi nó đang tập xe. Đúng là Người tính không bằng trời tính. Thứ bẩy học sinh cấp một có học thứ bẩy đâu chứ.

 Đi qua thì bỗng cái "ùynh" rồi tiếng nó "ui da" vang lên.

 Mình giật mình phanh con chiến mã kêu ket két để ngó sang bên xem tình hình dân chúng ra làm sao.

 Xe đè ngang lên người nó còn nó nằm sóng soài ra đất bắt đầu bật ra nhưng tiếng nấc cục trả biết là vì đau đớn hay vì cầu xin có người tốt bụng như mình giúp đỡ qua cơn hiểm ngèo đây.

 Thấy nó như thế mình cũng trả thể để im được vì vốn là người có tấm lòng nhân hậu mà.hehe 

Admin: Đọc truyện hay mới nhất tại Hải Khê Blog

 _Mày có sao không hả? - Vừa nhấc chiếc xe như con xích thố ra khỏi người nó. Rựng chân chống rồi quay xuống nhìn nó. Nó 2 mắt dưng dưng vẫn còn nấc cục đang dương mắt ếch đỏ đỏ lên nhìn mình. Chắc nó đang nhìn xem vị anh hùng hiệp nghĩa nào đang giúp nó đây mà. :v

 Đỡ nó dậy mà thấy thương nó quá. Tay chân nó xát, máu me khắp người. Đùa tý thui chứ máu nó có tý thui à. Quần áo quét bụi đến tủi thân.

 Mình lấy tay phủi bụi trên người nó mà nó cứ dương đôi mắt ếch tròn xoe ướt đẫm khoé mi lên nhìn mình mà éo có lấy một lời cảm ơn. Nó nấc mạnh hơn và nó sắp ăn vạ thì phải. Đúng như những gì mình nghĩ, nó khóc to như muốn lăn ra ăn vạ. Nhưng nó không lăn, nó ôm chặt lấy mình rồi khóc. Mình trả biết làm gì ngoài bối rối lo lắng công an phường xẽ đếm tóm cổ lôi lên phòng hội đồng vì tội bắt nạt trẻ em thì tàn đời zai chứ trả đùa.

 Loading...................

{ 0 nhận xét... read them below or add one }

Đăng nhận xét